“Người làm vua phải tiếp thu ý kiến từ nhiều phía, mới sáng suốt xử lý sự việc không bị gian thần che mắt”.
(Ngụy Trưng)
2 bí quyết của Tào Tháo trong Tam Quốc để có thể lôi kéo được nhân tài là:
- Phong tước.
- Tặng vàng.
Như vậy, có thể cho chúng ta thấy rằng ông Tư hay ông Tám gì đó thua ông X là do không dám phong tước cho người khác, cho nên thuộc hạ không muốn hết lòng.
Ngoài ra, còn có những người nghĩa khí như cô Kim Chi thì 2 bí quyết của Tào Tháo sẽ bị nghĩa khí thổi tan ngay!
Em nghĩ những người ai cho cái gì cũng lấy là những người tầm thường, nhất là người nghệ sĩ. Những người có cái "Tôi" và lòng tự trọng như nghệ sĩ Kim Chi là rất quí và nên được nhận bằng khen danh dự của nhân dân, nói thật tận đáy lòng, không hề giả dối và nịnh bợ!
http://chauxuannguyenblog.wordpress.com/2013/01/10/tu-choi-loi-khen-cua-thu-tuong-dung/comment-page-1/#comment-54113
Theo Lincoln, trong cuộc biện luận về chế độ nô lệ ở Hoa Kỳ (chúng ta hãy hình dung về 2 giai cấp: thống trị và bị trị).
Douglas tuyên bố: Thực thi hay bãi bỏ chế độ (Hiến Pháp) ở 1 bang phải do người da trắng hay bang đó quyết định.
Lincoln phản biện tóm tắt như sau:
Tôi hiểu rõ và tôn trọng nó. Quyền lợi tự trị cho rằng, mỗi người đều có quyền tự do xử lý những gì thuộc về anh ta. Ví dụ ở Trung Quốc thì do Đảng CS TQ lãnh đạo...blah blah, không cần quan tâm đến pháp luật nước Nhật (ví dụ như vậy). Nhưng vấn đề này lại không thích đáng đối với người da đen (1 con người), bởi vì ai cũng là con người.
Nếu như bạn là người nhưng bạn không thể tự trị thì sao? Còn người khác tự quản lý bản thân họ, nhưng nếu họ quản lý mình rồi lại quản lý người khác, như vậy là vượt qua tự trị, đây là chuyên chế...(độc tài chuyên chế như Gaddafi)!